Thursday, January 9, 2014
Đến cửa phòng làm việc, tôi va phải Phil. Tôi bước đến
Đến cửa phòng làm việc, tôi va phải Phil. Tôi bước đến, còn anh đã lại muốn bước về. Người bạn và cũng là đồng nghiệp của tôi đang mặc bành-tô, chiếc bành-tô mà anh mới mua được có vài ngày nay. Áo màu xanh thẫm, chiết eo nhẹ, một chiếc áo thật sự sang trọng, thật sự không thể tưởng tượng được là giá của nó chỉ có 38 đô-la. Đúng là một cơ may chỉ có tại phố Orchard, nơi những nhà buôn người Do Thái có thể bán cho ta mọi thứ hàng đặc biệt trên đời, những món hàng không còn được bán chạy ở nơi khác. - Chào cậu,- tôi nói. - Nhìn như thể cậu đang vội thì phải?. - Trong những ngày qua, hai chúng tôi theo đuổi hai vụ án khác nhau, và tôi sực nhớ ra rằng đã hay ngày nay tôi chưa gặp anh. - Mình phải sang khu Park Row, - Phil nói. Trong khu Park Row là nhà tù điều tra liên bang. - Vậy là được việc rồi hả? - Tôi hỏi. - Cậu tóm được Larry Walsh? - Tóm được rồi, - Phil khẳng định. - Nếu luật sư của gã không giở trò bẩn, gã sẽ ngồi trong đó cho tới ngày xét xử. - Chúc mừng! - tôi nói. Larry Walsh là một tay lừa đảo cưới xin xuyên tiểu bang, kẻ đã làm tan nát biết bao trái tim phụ nữ và gây nên những tổn thất vật chất nặng nề. - Chú ý đừng để cho tay luật sư qua mặt! - Tôi nói thêm. http://xemphimhay08phimas.blogspot.com/
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment